• Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.

Thông báo Quan trọng

Collapse
No announcement yet.

Kho ký ức của Co...

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • Kho ký ức của Co...

    Kho ký ức của Co...


    [/QUOTE]
    ..::~Trích dẫn nguyên văn bởi Uất Kim Hương View Post

    CO cứ đem sách báo pre-75 lên đây đi để mọi người thưởng thức những lời văn thơ học trò thời trước . Không thể tưởng tượng được thế hệ đi trước mình có lãng mạn giống mình không nhỉ?

    Nghĩ mãi mới đem lên cùng thiên hạ "chút còn lại " cất trong ngăn tủ nhỏ...mà ngộ quá , mấy cánh hoa ép đã 35 năm sao vẫn còn tươi sắc ( như tình ta ...!!!...) trang giấy hơi ngả vàng chứ chưa dòn vỡ...( như tình ai...!!!... )

    Co chiều ý UKH là nhất roài đấy nhe...



    Lưu bút năm 75...



    Trang đầu tiên. UKH có thấy chữ L ở góc cánh hoa ko... Tên Co ấy ...



    cánh hoa xưa...




    nhưng mà không hiểu vì sao
    gặp người xưa lại nhìn nhau - mỉm cười...


    ... đời thì rộng biết còn chăng gặp nữa
    qua bến đò là qua cả nghìn năm...



    ----------------------------

    Cái đẹp của sa mạc là một cái giếng nó ẩn dấu nơi đó.
    Similar Threads
  • #16

    Comment

    • #17

      Mình chép bài "Vết xước" này để nhớ về Ba mình. Lúc đó Ba đi rồi, mình nhớ Ba lắm. Tuy hay bị Ba đánh đòn, lắm khi oan ức, nhưng mình chỉ giận một vài tuần rồi thôi. Mình lại trở về, lại Ba Ba con con...Mình hiểu là người lớn có tự ái riêng nên không bao giờ mở miệng xin lỗi. Đó là sai? Sự dễ dãi tha thứ đã làm cho giá trị con người của mình quá nhỏ trước con mắt của Cha Mẹ. Khi đã hiểu ra rồi thì cũng quá trễ. Mình đã làm sai hay đúng?

      Comment

      • #18

        ..::~Trích dẫn nguyên văn bởi Ngocanh.online View Post



        Còn trang này bác FBI coi em làm đệ tử của bác trong nghề tranh thơ dc hông



        p.s : các bác đừng đưa mấy cái ảnh say xỉn lên nha , em cứ thấy bồn chồn...
        Nhìn thơ tranh của N-A làm mình nhớ ngày nhỏ làm thủ công ghê nơi. Thiệt đúng là tranh của con trai. Xấu quá! Nhưng mờ vui! Cái này cũng thuộc hàng đồ cổ đó N-A à. Đã là đồ cổ thì càng nhìn hỏng giống ai, càng quý! Hihihi....

        Comment

        • #19

          ..::~Trích dẫn nguyên văn bởi CONHAKO View Post
          sau đó là...



          bác í đang hỏi thăm đường đến cà phê Lú...


          ....................................

          Sau khi từ quán Lú về...dinh:


          Bị cái còng điện tử nhốt lại trong...dinh. Hồ chủ...tịt được đối xử quá ư là đặc biệt!

          Đã chỉnh sửa bởi Uất Kim Hương; 09-11-2010, 12:50 PM.

          Comment

          • #20

            ..::~Trích dẫn nguyên văn bởi Uất Kim Hương View Post
            CO làm quen với văn học nước ngoài cũng sớm nhỉ! Em thì không có may mắn đó. Không được ra ngoài nhiều. Lâu lâu Ba chở ra Nội chơi là quá ư xa xỉ phẩm rồi.

            Em từ nhỏ bị nhốt ở nhà, kín cổng cao tường, không có bạn bè, có bao nhiêu sách trong nhà là đọc ngấu đọc nghiến hết. Cái rương sách của Cậu em là một kho tàng vô giá. Nhiều nhiều sách lắm! Em đọc đi đọc lại và đọc kỹ từng câu văn. Em đọc sách để nghiền ngẫm từng câu văn chứ không đọc nhoáng nhoàng như người khác để biết cốt truyện. Có lẽ vì thế nên mọi người tưởng em đọc chậm, thực ra khi đọc xong một cuốn sách là em lại có một bài học hoặc suy nghĩ nào đó chứ không đơn giản là chỉ là giải trí mà thôi.

            Đây là những bài học thuộc lòng mà em vô tình thuộc trước khi được đi học, không biết nó lớp mấy. Chỉ biết nó nằm trong sách.

            Năm nay Tí lên tám
            Học lớp ba trường làng
            Quần áo thật là sang
            Nhưng phải cái mắt toét
            Quần áo lấm bê bết
            Tí nghịch bẩn vô cùng
            Đất cát bốc lung tung
            Tay bẩn sờ lên mắt
            ***
            Con vện bị trâu báng
            Nằm rên siết đau thương
            Hằng ngày tôi bó thuốc
            Nay lành lặn như thường

            Từ đó vện nhìn tôi
            Đôi mắt đầy cảm mến
            Quấn quít khi đứng ngồi
            Xem tôi như người bạn
            ***
            Có những ngày khi nắng tắt bên song
            Màu tím hoàng hôn ngập cánh đồng
            Tôi đón mẹ về nơi cuối xóm
            Chợ chiều tan mẹ bước thong dong

            Có chiều mắt mẹ buồn thăm thẳm
            Vì suốt ngày qua chẳng bán gì
            Tôi biết lòng người lo lắng lắm
            Nhìn con mẹ chẳng nói nên chi

            Nhưng cũng có nhiều khi chợ tan
            Mẹ tôi quảy gánh bước về làng
            Mẹ cười khi thấy tôi ra đón
            Tôi biết hôm nay mẹ đắt hàng


            Em vào thẳng lớp 3 nên không có những bài học thuộc lòng nào trước đó.

            Cuốn truyện tranh đầu tiên trong đời, em đọc là “con quỷ một giò” có ông thầy tướng số Lý Hải. Truyện có nội dung em còn nhớ mang máng là có một lão phú hộ mê người vợ của một ông thầy giáo làng tên Sơn nên tìm cách hãm hại, giết, chặt cụt giò ông thầy và thả xác trôi sông. Vì chết oan nên ông thầy Sơn thành quỷ. Con quỷ này vô cùng lợi hại, nó vô nhà mồ mấy đời của ông phú hộ bắt hết mấy hồn ma của nhà phú hộ làm việc cho nó. Nó trả thù bằng cách cho ma đến cắn cổ mấy đứa con gái của ông phú hộ hằng đêm. Đích thân nó cắn cổ bà vợ của nó và cuộc đấu phép vô cùng ác liệt giữa ông thầy tướng số với đám ma quỷ…Lúc này em còn nhỏ trước 4 tuổi.

            Cỡ 4 tuổi là em đọc truyện của Cậu. Ba Giai Tú Xuất là cuốn truyện chữ đầu tiên trong đời em đọc và vẫn nhớ một câu “chua ngoa chỏng lỏn”. Đó là câu nói mà em đã xài khi đúng 4 tuổi và bị một trận đòn oan ức bị kết tội đanh đá nên nhớ mãi. Thú thực lúc đó em không hiểu đó là ý gì nhưng mờ thấy Ba Giai Tú Xuất dùng khi đối đáp thì em dùng thôi. Và, còn vài câu nữa chẳng hạn như “cao lâu chuyên ăn quịt, thổ đĩ lại chơi lường”…Vài năm trước em nhớ nhiều lắm nhưng vài năm trở lại đây thì em bắt đầu quên bớt. Nhiều kỷ niệm em nhắc lại lúc họp mặt bạn bè mờ tụi nó phải nể trí nhớ dai của em.

            Bảy tuổi Ba em cho vào học thẳng lớp 3 sớm. Cho ngay vào lớp toàn con trai không. Từ nhỏ chỉ ở nhà với Ngoại nên nhút nhát, ngày đầu khóc quá xá. Lúc đó dại nên khóc chứ bây giờ bỏ em vào lớp toàn con trai thử xem, chưa chắc em đã khóc, hỏng chừng làm trùm, cầm đầu quậy phá ấy chứ.

            Lớp 4 học được vài tháng, rồi nghỉ luôn. Trước đó coi như chỉ học ở nhà. Ba em dạy một chút, anh chị dạy một chút. Lúc nhỏ em không thích đi học. Được cho nghỉ học ở nhà đi chợ nấu cơm là mừng lắm. Mất một năm nghỉ học nên khi bắt đầu học lại thì vừa đúng tuổi. Em thực sự bắt đầu cuộc đời học sinh là vào năm lớp 5. Từ đó trở đi là tự học một mình thôi. Cô giáo giảng bài là nhớ luôn, về nhà cũng chả học lại. Nấu cơm ngày 3 buổi, sáng cỡ năm sáu giờ phải dậy luộc mì, làm đồ ăn sáng cho mọi người rồi. Bà chị thì học lớp 8 nên viện cớ học nhiều đẩy hết cho em làm. Đến khi bả học lớp 9, bả nói:

            -Tao năm nay học để thi chuyển cấp nên mày phải nấu cơm. Mai mốt mày học lớp 9, tao sẽ nấu cho mày.

            Rồi khi em học lớp 9, Ba đi vượt biên thoát, bà chị lại không giữ lời hứa. Thế là em lại làm mọi tiếp. Cái số em nó cứ đen như mõm con chó mực í. Bị ăn hiếp miết mà cũng không biết. Hihihi…giờ biết rùi thì đang kiếm người để ăn hiếp lại đây. Hihihi…

            Em còn nhớ vài bài học thuộc lòng năm lớp 5 như Lượm ơi, Cây dừa, Tôi là con mương…cũng hay hay

            “Tôi lớn lên đã thấy dừa trước ngõ
            Dừa ru tôi vào giấc ngủ tuổi thơ
            Có những chiều nghe dừa reo trước gió
            Tôi hỏi nội tôi dừa có tự bao giờ

            Nội nói lúc nội còn con gái
            Đã thấy bóng dừa mát rượi trước sân
            Đất này xưa đầm lầy chua mặn
            Đời đói nghèo cay đắng quanh năm

            Dừa ơi dừa người bao nhiêu tuổi
            Mà lá tươi xanh mãi đến giờ
            Tôi nghe tiếng ngàn xưa đang gọi
            Xào xạc lá dừa hay tiếng gươm khua…”

            Em cũng đọc truyện dịch “Đỉnh gió hú”, rất nhiều chuyện tuổi hoa, hoa tím, hoa xanh xanh đỏ đỏ, Quỳnh Giao, Duyên Anh, “Bước khẽ nhé em”….Nhiều lắm nên quên hết rồi. Cậu em ngày xưa có nhiều sách lắm, đông tây kim cổ đủ cả. Khi lớn mười lăm, mười sáu tuổi thì ngâm cứu triết học Đông phương, Tây phương…sách của cái ông gì người Đức mờ em quên tên rồi. Đọc rất khó hiểu nhưng mờ phải đọc đi đọc lại nhiều lần mới thấm. Lúc đó thất chí và mới lớn nên cần bám víu vào một cái gì đó, thế là em đọc sách triết. Nếu năm ngoái CO hỏi em có lẽ em còn nhớ nhiều hơn, nhưng năm nay em không nhớ nữa, em mất hơn một nửa trí nhớ rồi.

            Nhờ đọc những cuốn sách triết lý này mờ khi em 16 tuổi là đã biết cách năn nỉ, thuyết phục người ta rơi nước mắt. Nhiều chuyện xảy trong đời mà nhờ biết cách nói chuyện mà hung hóa kiết. Nhưng, ở đời này cái gì không biết lại hóa hay, biết nhiều lại hóa ra khổ. Thà không biết thì cứ ngơ ngơ như cờ thằng dại mà lại không buồn. Biết để làm gì nhỉ? Đến một lúc nào đó muốn quên lại không thể quên được vì mình lỡ biết. Và cũng vì biết nên mới biết phân tích sự việc nên mới buồn. Vậy thì nên ngơ ngơ hay nên học để biết? Thật chả hiểu nổi!
            Tự dưng CO lại đụng đến huyệt nước mắt của em rồi.

            khóc cũng đem lại dễ chịu và thanh thản lắm chứ , CO nhớ có một lần bỗng giật mình khi thấy đã lâu chẳng có điều gì khiến mình khóc...

            Nghĩ cũng lạ , CO tưởng tượng đến bé gái xinh xắn ( còn nhỏ nên chưa khen đẹp ! ) thông minh " xuất sắc " nào đó sao lại nếm trải nhiều phiền muộn đến thế ... để thành vết khấc không quên dù bây giờ đã có mọi điều tốt đẹp trong cuộc sống. Tiền hung hậu đại cát ...

            Có lẽ thời điểm ấy bao cuộc đời bị đảo lộn , bị đào xới bật rễ không hiểu sẽ về đâu tương lai của mình và gia đình. UKH vào thẳng lớp 3 là dân chì đấy vì chưa hề quen với môi trường mới bao giờ , rồi chuyện vượt biên , bao biến cố gia đình... nhờ vậy biết mình " thông minh , hiểu nhanh , nhớ dai " cỡ nào. Lại còn " thấy việc bất bình chẳng yên " và ... bây giờ thích " bẻ gãy hù doạ... " người khác...

            "Cái số em nó cứ đen như mõm con chó mực í. Bị ăn hiếp miết mà cũng không biết. Hihihi…giờ biết rùi thì đang kiếm người để ăn hiếp lại đây. Hihihi… "

            "Em cũng đọc truyện dịch “Đỉnh gió hú”, rất nhiều chuyện tuổi hoa, hoa tím, hoa xanh xanh đỏ đỏ, Quỳnh Giao, Duyên Anh, “Bước khẽ nhé em”….Nhiều lắm nên quên hết rồi "

            Hồi đó có sách hoa đỏ , hoa tím , hoa xanh... khổ 15x18 in truyện rất hay. Có tuyển tập 15 chuyện rừng , 15 chuyện biển , 15 chuyện núi ... hoạ sĩ Vi Vi vẽ bìa rất đẹp. Co thích truyện kiểu này do tác giả Minh Quân - Mỹ Lan dịch ( Lữ quán giết người... ).Sách của Duyên Anh- Vũ Mộng Long thì khỏi nói rồi , Co đọc hết truyện của ông. Quỳnh Dao , Từ Tốc... cũng đọc gần hết ( Liêu Quốc Nhĩ dịch hay nhất )." Bước khẽ nhé em , Cho người tình mong manh ,Bâng khuâng tơ trời ,Dễ ghét..." của Dung Saigon , có thêm Võ Hà Anh , Đoàn Thạch Biền , cả Lệ Hằng ,Co đọc tuốt tuồn tuột...

            Truyện phóng tác có Hoàng Hải Thủy ( Kiều Giang , Đỉnh gió hú , Đen hơn bóng tối , Nụ hôn tử thần ... HHT phóng tác nhiều truyện trinh thám rất hay ! ) , truyện ma có Người Khăn Trắng , trinh thám có Người Thứ Tám và các truyện phóng tác về J.B.007 , nhưng CO thích nhất là các truyện dịch của Người Sông Kiên và Lê Thị Duyên ( sau 75 ko bao giờ thấy lại nữa ! ).

            Còn về truyện Kim Dung ( Hàn Giang Nhạn dịch hay nhất ), cuốn đầu tiên CO đọc là Thần Điêu Đại hiệp quyển 6 (những ngày được nghỉ học tết Mậu Thân ), từ đó mới phăng ra toàn bộ rồi tới Võ lâm ngũ bá , Cô gái Đồ Long , Anh hùng xạ điêu , Hiệp khách hành ,Thiên long bát bộ , ... nhưng ko đọc Lộc đỉnh ký vì ghét gã Vi Tiểu Bảo láu cá . Nhưng đúng ra CO biết Kim Dung từ truyện Thần đao Hồ Đại Đởm đăng trên báo Buổi sáng cùng với phụ trương Tề Thiên đại thánh từ khi còn ở Saigon trước cách mạng 63 ( sau 63 , rất nhiều quân nhân bị thuyên chuyển khỏi Saigon , Gia đình Co trong số đó ). Còn nhiều tác giả khác nữa với Phụng hoàng thần , Giang hồ thập ác , Ngọc nữ anh hồn , bẻ kiếm bên trời...

            Hehehe ,UKH biết tại sao CO đọc được nhìu nhìu như rứa ko , bởi vì suốt mấy năm đi học ngày nào cũng rẽ vào tiệm cho thuê sách , Co đọc hết sách của mấy tiệm đó , thậm chí sách mới về chưa đóng bìa ghi mã số họ cũng đưa CO đọc. Thường khi thuê sách phải thế chân tiền , CO thì khỏi , VIP mờ...

            Còn về thơ , hôm nào kể tiếp , gửi UKH mấy cuốn sách cũ CO vừa lôi ra từ kho , CO chỉ thích giữ " kỷ niệm học chò !!! )



            ...Để tưởng nhớ Aguedilia người đàn bà điên đáng thương ở đường mặt trời đã gửi cho tôi mấy quả dâu và hoa cẩm chướng " ( Platero et moi - Claude Couffon )







            và vài dòng của ngày cũ...


            Đố biết CO viết cái gì á !!! Hai chữ THÂN SAU vì đây là Sổ học may...

            Nếu năm ngoái CO hỏi em có lẽ em còn nhớ nhiều hơn, nhưng năm nay em không nhớ nữa, em mất hơn một nửa trí nhớ rồi.

            Bây giờ còn nhớ gì đem hết lên đây , ta kể nhau nghe trước khi ký ức trôi tuột dần đi. Không chừng Mít đang cười vì hắn giữ - ấn vàng triện ngọc , linga đá và hơn 10,000 cổ vật... ( nên luyện võ để phòng thân ! ) chứ giấy cũ hắn gói đồ hết roài . Và bác Anh Tran nếu chịu tham gia chắc có nhiều chuyện bất ngờ vì bác ấy " con cháu tông tông " đi pre 75 , VIP đấy !!!

            Còn Ngocanh đâu roài , bận làm thơ tặng ai ư???

            .
            Đã chỉnh sửa bởi CONHAKO; 09-11-2010, 11:38 PM.
            ----------------------------

            Cái đẹp của sa mạc là một cái giếng nó ẩn dấu nơi đó.

            Comment

            • #21



              @ Bác CO-FBI , bác Uất : chú ý nha , hôm nay có khuyến mại đó , hàng khủng nha , có lần này không có lần thứ nhì hí hí hí hí. Trộm vía, hôm nay phóng khoáng nên hé lộ cho các bác vài trang bản thảo nha.
              Cười chết liền đó nhá

              Hàng khủng




              Cái này khủng hơn




              Cái này khủng nữa
              - mặt trước



              - mặt sau



              Xin các bác cho em tràng pháo tay từ thiện nèo !!!!

              "ĐỪNG HỎI TỔ QUỐC ĐÃ LÀM GÌ CHO BẠN
              HÃY TỰ HỎI BẠN ĐÃ LÀM GÌ CHO TỔ QUỐC"

              Comment

              • #22

                hihihi lúc này có mấy Admin gạo cội muốn sửa bài phạm quy là đúng roài nhưng sao tự ý xoá bài của mình mà ko cho biết lý do ...

                Hồi nãy thấy có hai bài của UKH , chưa kịp trả lời lại bị chủ nhân " tự ý đục bỏ " là nghĩa nàm thao.... Hối tiếc??? ngại chi thế...???
                ----------------------------

                Cái đẹp của sa mạc là một cái giếng nó ẩn dấu nơi đó.

                Comment

                • #23

                  ..::~Trích dẫn nguyên văn bởi Ngocanh.online View Post

                  @ Bác CO-FBI , bác Uất : chú ý nha , hôm nay có khuyến mại đó , hàng khủng nha , có lần này không có lần thứ nhì hí hí hí hí. Trộm vía, hôm nay phóng khoáng nên hé lộ cho các bác vài trang bản thảo nha.
                  Cười chết liền đó nhá

                  Hàng khủng




                  Cái này khủng hơn




                  Cái này khủng nữa
                  - mặt trước



                  - mặt sau



                  Xin các bác cho em tràng pháo tay từ thiện nèo !!!!
                  Hoan nghênh Ngocanh dám cho coi bản thảo của mình , mai mốt bác lắp webcam nói chiện nữa cho coi...ai hưởng ứng nào...

                  Cho hỏi thăm nhá , nhận thiệp cưới vào mùa đông hay sao mà lại tự nguyện làm người bán than tổ ong cho tân lang tân nương ... bác chỉ biết có hai câu của một đại tướng bán than như thế lày :

                  Chán nghề nhem nhuốc toan nghề khác

                  Nhưng ngại trời đông lắm kẻ hàn...


                  Người bán than của Ngocanh đi về đâu roài...
                  ----------------------------

                  Cái đẹp của sa mạc là một cái giếng nó ẩn dấu nơi đó.

                  Comment

                  • #24

                    ..::~Trích dẫn nguyên văn bởi CONHAKO View Post
                    hihihi lúc này có mấy Admin gạo cội muốn sửa bài phạm quy là đúng roài nhưng sao tự ý xoá bài của mình mà ko cho biết lý do ...

                    Hồi nãy thấy có hai bài của UKH , chưa kịp trả lời lại bị chủ nhân " tự ý đục bỏ " là nghĩa nàm thao.... Hối tiếc??? ngại chi thế...???

                    Tự dưng đọc bài mình viết xong lại ấm ức, lại ngồi khóc rấm rứt. Thôi thì xoá hết cho xong. Sao lại cứ tự làm khổ mình bằng những ký ức như thế. Em định xoá hết nhưng mờ CO đã reply lại nên có xoá của mình thì nó vẫn còn đó trong bài của CO. Tự dưng xoá xong mệt quá cuộn mền ngủ sớm.

                    Comment

                    • #25

                      ..::~Trích dẫn nguyên văn bởi Ngocanh.online View Post


                      @ Bác CO-FBI , bác Uất : chú ý nha , hôm nay có khuyến mại đó , hàng khủng nha , có lần này không có lần thứ nhì hí hí hí hí. Trộm vía, hôm nay phóng khoáng nên hé lộ cho các bác vài trang bản thảo nha.
                      Cười chết liền đó nhá

                      Hàng khủng




                      Cái này khủng hơn




                      Cái này khủng nữa
                      - mặt trước



                      - mặt sau



                      Xin các bác cho em tràng pháo tay từ thiện nèo !!!!



                      Ờ cái ni là khủng ...bố thiệt đó. Đem lên máy bay là bảo đảm bị đuổi thẳng cẳng xuống liền á.

                      N-A định dùng mấy món...bom này để tra tấn cặp mắt vừa cận vừa lão của tớ hả. Cận thì đã chữa khỏi bằng lasic lâu rùi nhưng mờ viễn thì chưa nên nãy giờ đọc lòi mắt...cá cũng chưa xong nữa. Chờ chút trưa, qua phòng bên có chút nắng đọc thơ N-A mới được. Chắc là lỡn mợn lắm đây. Nếu hay, tớ tình nguyện làm tặng anh bán than một bức tranh thơ có cẩn than đá chớp chớp chơi hén.

                      Comment

                      • #26

                        ..::~Trích dẫn nguyên văn bởi Uất Kim Hương View Post
                        Tự dưng đọc bài mình viết xong lại ấm ức, lại ngồi khóc rấm rứt. Thôi thì xoá hết cho xong. Sao lại cứ tự làm khổ mình bằng những ký ức như thế. Em định xoá hết nhưng mờ CO đã reply lại nên có xoá của mình thì nó vẫn còn đó trong bài của CO. Tự dưng xoá xong mệt quá cuộn mền ngủ sớm.

                        sao cứ " khóc dấm dứt " hoài dzị... chỉ có người luôn dược dỗ dành mới mít ướt như thế.

                        CO còn chờ Ngocanh đăng đàn roài mới trả lời cái dzụ " quân tử tầu ". Trong CLL chỉ có mỗi Mít tự xưng danh là " quân tử Mít Bất Quần " nên hiểu rõ từ này.

                        CO đang định kể cho nghe chuyện ngày xưa CO làm tên trộm , bây giờ hết hứng roài...

                        Còn gì kể nghe đi rồi tiếp tục "khóc dấm dứt " cho M. Trí dỗ...
                        ----------------------------

                        Cái đẹp của sa mạc là một cái giếng nó ẩn dấu nơi đó.

                        Comment

                        • #27

                          ..::~Trích dẫn nguyên văn bởi Ngocanh.online View Post

                          Cái này khủng hơn



                          Xin các bác cho em tràng pháo tay từ thiện nèo !!!!
                          N-A à, tớ kiếm hình bán than, bác Gu-gồ chỉ ra tòn là hình bán...thân (nude body), rồi bán...thận (kidney). Thơ của N-A sao mờ trần...tục thế?

                          Comment

                          • #28

                            ..::~Trích dẫn nguyên văn bởi CONHAKO View Post
                            sao cứ " khóc dấm dứt " hoài dzị... chỉ có người luôn dược dỗ dành mới mít ướt như thế.

                            CO còn chờ Ngocanh đăng đàn roài mới trả lời cái dzụ " quân tử tầu ". Trong CLL chỉ có mỗi Mít tự xưng danh là " quân tử Mít Bất Quần " nên hiểu rõ từ này.

                            CO đang định kể cho nghe chuyện ngày xưa CO làm tên trộm , bây giờ hết hứng roài...

                            Còn gì kể nghe đi rồi tiếp tục "khóc dấm dứt " cho M. Trí dỗ...
                            Lâu lâu, kiếm chuyện nhõng nhẽo cho chồng cưng mờ CO còn la lớn cho mọi người nghe, bể...máng hết. Mắc cỡ wá!

                            Em còn nhiều chiện học trò dễ thương lắm, ăn trộm cũng có nữa... gây chuyện đòi đánh nhau cũng có nữa...Dị mí là học trò chứ!

                            Comment

                            • #29


                              @ Bác Co-Fbi , bác Uất : một chút vui vẻ để chia sẻ với các bác về ngày xưa. Ngầy ấy nghỉ ra cái rì là kiếm bất kỳ mẩu giấy nào đó có thể có , rút bút ra hoặc mượn ai đó cái bút và viết viết xóa xóa rùi nhét vào một cái túi nào đó trên người . Tối về mới hì hục chép lại , chữ thì xấu , đèn điện ngày xưa tối mò mịt , chưa kể phải dấu dấu giếm giếm vì cụ già nhà em ngày xưa bắt học các môn tự nhiên (Toán lý ...) nên không cho thơ văn rì cả (suýt thui chột cả loãng mợn của em).

                              Bi giờ có "đông dị" rùi (di động) lúc nào cần thì rút ra , bấm bấm mồm lẩm bẩm rùi lưu draft không cần bút mực chi cả. Cũng tiện nhưng mà lại không lưu bút để thỉnh thoảng giở ra xem được các bác nhỉ. Nhiều lúc em chỉ sợ mình mắc chứng tự kỷ hoặc bọn xung quanh nó tưởng bị bệnh thần kinh. hjhjhjhj.

                              Chúc các bác một ngày an vui.
                              "ĐỪNG HỎI TỔ QUỐC ĐÃ LÀM GÌ CHO BẠN
                              HÃY TỰ HỎI BẠN ĐÃ LÀM GÌ CHO TỔ QUỐC"

                              Comment

                              • #30

                                ..::~Trích dẫn nguyên văn bởi Ngocanh.online View Post
                                @ Bác Co-Fbi , bác Uất : một chút vui vẻ để chia sẻ với các bác về ngày xưa. Ngầy ấy nghỉ ra cái rì là kiếm bất kỳ mẩu giấy nào đó có thể có , rút bút ra hoặc mượn ai đó cái bút và viết viết xóa xóa rùi nhét vào một cái túi nào đó trên người . Tối về mới hì hục chép lại , chữ thì xấu , đèn điện ngày xưa tối mò mịt , chưa kể phải dấu dấu giếm giếm vì cụ già nhà em ngày xưa bắt học các môn tự nhiên (Toán lý ...) nên không cho thơ văn rì cả (suýt thui chột cả loãng mợn của em).

                                Chúc các bác một ngày an vui.
                                Ko biết ngoài Hanoi thế nào , khoảng thập niên 90 ' điện cúp trường kỳ , có 2 đêm 1 ngày - cúp 2 ngày 1 đêm , nhà nào trong Nam cũng có vài bình điện dùng trong nhà... nếu ngoài ấy điện sáng quanh năm dễ gì có người tranh thủ lúc cúp điện để làm thơ trong " tối mờ mịt...".

                                Con gái bác hồi học lớp 2,lớp 3 gì ấy cũng viết nhật ký kể lể mơ ước ( nó kể toàn món ăn ưa thích !!! và các loại hoa muốn mua về cắm trong nhà...), cũng làm thơ tặng mẹ.Hôm nào scan lên cho coi... Bác hơi lo thế là bác áp dụng chiêu giáo dục từ xa hướng nó theo một nẻo khác. Bác đem Barbie về chỉ vẽ cách may quần áo cho đẹp hơn , và dần trở thành niềm vui mới của nó. Oh ! con gái làm thơ thì phiền đấy , để chuyện ấy cho mấy cậu nhỏ như Ngocanh ngày xưa đi... hihihi
                                ----------------------------

                                Cái đẹp của sa mạc là một cái giếng nó ẩn dấu nơi đó.

                                Comment

                                Working...
                                X
                                Scroll To Top Scroll To Center Scroll To Bottom