trong một buổi chiều mưa lất phất, chiếc xe của tiêu dao băng qua cánh đồng tân uyên đầy phì nhiêu với những ruộng lang xanh mướt, với dòng sông mang lặng phù xa. ôi sông quê hương, con sông đã bao lần xa cách thời chiến loạn, một thời yêu, một thời nhớ và một thời dã biệt. tôi đã về đây với sông ấy, ruộng xưa, mà người thì chẳng biết nơi đâu.
" coi đầu dẫu biết trời đã muộn
dã biệt cố nhân hận một đời"
thanh lịch/ email: sakisaki_hp@yahoo.com dt(0937161629) mong gặp cố nhân dù chỉ một lần
" coi đầu dẫu biết trời đã muộn
dã biệt cố nhân hận một đời"
thanh lịch/ email: sakisaki_hp@yahoo.com dt(0937161629) mong gặp cố nhân dù chỉ một lần