Đọc xong bài này mình chỉ biết kêu lên 2 tiếng "SỐ PHẬN" và xin cám ơn Trời đất đã không cho mình "bị" sống ở VN.
Rùng mình cảnh “màn trời, chiếu đất” trong bệnh viện
(LĐO) – Cùng người thân đến bệnh viện để giành giật sự sống, những người nhà bệnh nhân phải chấp nhận cuộc sống vạ vật nơi ghế đá, khuôn viên, chịu cảnh “màn trời, chiếu đất”. Ở cơ sở 2 của Bệnh viện K, đến bệnh nhân cũng phải chịu cảnh này.
Ngủ vạ vật để tiết kiệm… 15 nghìn đồng
Có mặt tại Bệnh viện Bạch Mai lúc 11 giờ đêm ngày 18.12, không gian khá yên tĩnh, thỉnh thoảng có chiếc xe cấp cứu chạy vào gây tiếng ồn nhẹ. Trước cửa số 4 của khu nhà Việt Nhật 3 người phụ nữ trải chiếu ngủ ngay trên vỉa hè giữa thời tiết mùa đông được dự báo khoảng 10oC. Ba chị đắp chung chiếc chăn một chiếc chăn bông mỏng, nằm ngay dưới chân chiếc ghế đá cạnh một thùng rác. Trên chiếc ghế đá, một người khác quấn chăn quanh người nằm ngủ ngon lành. Thỉnh thoảng một vài con chuột chạy qua gặm chiếc chăn, thậm chí gặm cả chân những người nằm đó nhưng cả mấy người vẫn ngủ khá say.
Những người phụ nữ này đêm nào cũng ra ngủ tại vỉa hè trong Bệnh viện Bạch Mai để tiết kiệm 15 nghìn đồng
Chị Thủy, thực tập sinh tại khoa Cấp cứu Bệnh viện Bạch Mai cho biết: “Hình như là họ chăm người nhà ở cùng 1 phòng bệnh với nhau, đêm nào cũng thấy ra đây ngủ rồi nửa đêm lại dậy vào thay ca cho người khác ra ngủ”.
Từ khi lên chăm bố nằm tại Khoa Thần kinh, Bệnh viện Bạch Mai đã hơn 1 tháng nay những vật bất ly thân của anh Bùi Văn Đoàn, Ninh Giang, Hải Dương là chiếc chiếu và chăn bông.
Hằng ngày, cứ đến giờ bác sĩ vào thăm, khám cho bệnh nhân và yêu cầu người nhà ra ngoài thì anh Đoàn vác theo 2 “vật bất ly thân” của mình rồi lang thang khắp bệnh viện để tìm một chỗ nghỉ ngơi, đến tối anh lại vác chúng về phòng bệnh của bố và nằm ngủ dưới sàn nhà hoặc hành lang.
Mấy hôm nay, thời tiết rét đậm, đến các bệnh viện đều có thể dễ dàng bắt gặp cảnh người nhà bệnh nhân nằm co ro ở bất kỳ một góc nào trong viện. Mặc dù, tại Bệnh viện Bạch Mai có khu nhà dành cho người nhà bệnh nhân nhưng có những người vẫn đành ngủ ở hành lang vì tiếc… 15 nghìn đồng. “Mỗi ngày 15 nghìn, 1 tháng 450 nghìn, trong khi đó, mỗi tháng đã phải chi tiêu trăm khoản cho người nhà ở viện, nào thuốc thang, nào ăn uống cho người nhà ốm đau nằm đó. Thôi thì giảm được khoản nào hay khoản ấy. Mình khỏe thì đành ngủ ở đây cũng được, mỗi tháng cũng bớt được 1 khoản kha khá”, anh Đoàn chia sẻ.
Các loại giường gấp, màn bày la liệt trong khoa Thần kinh – Bệnh viện Bạch Mai
Cùng chung suy nghĩ với anh Đoàn, anh Nguyễn Văn Tân, chăm sóc bố tại Khoa Thần kinh-Bệnh viện Bạch Mại cũng tâm sự, vì bác sĩ báo bố anh sẽ phải nằm viện lâu để theo dõi nên anh đầu tư mua một chiếc giường gấp và 1 chiếc màn di động, để đến tối ra hành lang ngủ. “Trời nóng nực không sao, những hôm như mấy hôm nay rét quá, quấn chăn quanh người rồi nằm lên giường mà vẫn lạnh, rét run”.
Ngay trên hành lang của một dãy nhà ở khoa Thần Kinh, khoa Ung bướu… của Bệnh viện Bạch Mai các loại dây mắc màn, giường gấp bày la liệt. Còn tại các tòa nhà khác trong viện, trên sàn nhà, gầm cầu thang thỉnh thoảng lại gặp một người nhà nằm co ro, có khi không màn, không chăn.
Bệnh nhân nằm giường gấp
Tại cơ sở 2 của Bệnh viện K ở Tam Hiệp, Thanh Trì, do thiếu giường bệnh, nhiều bệnh nhân phải nằm ở giường gấp. Căn phòng bệnh chật chội nhưng đi đến đâu cũng thấy đường dây và ống truyền giăng mắc la liệt khắp phòng. Nhìn người nhà đã đau ốm lại phải chịu cảnh này, anh Nguyễn Tiến Lực, quê Nam Sách, Hải Dương rưng rưng: “Giường này người khỏe nằm còn khó chịu, huống chi là 4-5 người ốm nằm chung một giường. Nhưng cũng đành chịu chứ biết làm sao vì phải nằm ở đây thì bác sĩ mới theo dõi được”.
Bệnh nhân tại viện K phải nằm giường gấp, khắp phòng dây truyền la liệt.
Người ốm nằm đã khổ, người thân đi chăm cũng chẳng sung sướng hơn. Anh Lực phải mua thêm 1 chiếc giường để tối đến kê nằm ngoài hành lang hoặc trong khuôn viên bệnh viện. “Thuê nhà trọ ở ngoài thì không yên tâm vì đêm hôm không thể để ông cụ một mình ngủ ở đây được nên đành chịu khó vậy. Nhưng ngủ giường gấp có hôm rộng rãi thì được ngủ ở hành lang, còn những hôm chật thì phải ra khuôn viên ngủ, mấy hôm nay trời lạnh thế này cũng cứ cố chợp mắt để lấy sức chứ khó ngủ lắm”, anh Lực kể.
Mẹ của chị Lan, quê ở Bình Lục, Hà Nam năm nay đã 70 tuổi cũng phải nằm điều trị tại đây trên chiếc giường gấp. Chị kể: “Chiếc giường thì nhỏ, lại phải rải mấy lớp chăn bên dưới mới nằm được vì trời lạnh thế này, sao mà chịu nổi. Ở nhà nghèo thật nhưng cũng chẳng phải để cụ nằm khổ sở như thế bao giờ.”
Những chiếc giường gấp được xếp gọn gàng, ngăn nắp khắp lối đi của Bệnh viện K để tối mang ra sử dụng.
Nói đến đây chị Lan nghẹn ngào gạt nước mắt: “Không biết cụ còn sống được bao lâu nữa mà để cụ khổ thế này thì đau lòng lắm, nhưng bây giờ cũng không biết làm thế nào em ạ, có bệnh thì phải nằm viện nên đành chấp nhận vậy”.
Ngọc Tuyên
Theo laodong
Rùng mình cảnh “màn trời, chiếu đất” trong bệnh viện
(LĐO) – Cùng người thân đến bệnh viện để giành giật sự sống, những người nhà bệnh nhân phải chấp nhận cuộc sống vạ vật nơi ghế đá, khuôn viên, chịu cảnh “màn trời, chiếu đất”. Ở cơ sở 2 của Bệnh viện K, đến bệnh nhân cũng phải chịu cảnh này.
Ngủ vạ vật để tiết kiệm… 15 nghìn đồng
Có mặt tại Bệnh viện Bạch Mai lúc 11 giờ đêm ngày 18.12, không gian khá yên tĩnh, thỉnh thoảng có chiếc xe cấp cứu chạy vào gây tiếng ồn nhẹ. Trước cửa số 4 của khu nhà Việt Nhật 3 người phụ nữ trải chiếu ngủ ngay trên vỉa hè giữa thời tiết mùa đông được dự báo khoảng 10oC. Ba chị đắp chung chiếc chăn một chiếc chăn bông mỏng, nằm ngay dưới chân chiếc ghế đá cạnh một thùng rác. Trên chiếc ghế đá, một người khác quấn chăn quanh người nằm ngủ ngon lành. Thỉnh thoảng một vài con chuột chạy qua gặm chiếc chăn, thậm chí gặm cả chân những người nằm đó nhưng cả mấy người vẫn ngủ khá say.
Chị Thủy, thực tập sinh tại khoa Cấp cứu Bệnh viện Bạch Mai cho biết: “Hình như là họ chăm người nhà ở cùng 1 phòng bệnh với nhau, đêm nào cũng thấy ra đây ngủ rồi nửa đêm lại dậy vào thay ca cho người khác ra ngủ”.
Từ khi lên chăm bố nằm tại Khoa Thần kinh, Bệnh viện Bạch Mai đã hơn 1 tháng nay những vật bất ly thân của anh Bùi Văn Đoàn, Ninh Giang, Hải Dương là chiếc chiếu và chăn bông.
Hằng ngày, cứ đến giờ bác sĩ vào thăm, khám cho bệnh nhân và yêu cầu người nhà ra ngoài thì anh Đoàn vác theo 2 “vật bất ly thân” của mình rồi lang thang khắp bệnh viện để tìm một chỗ nghỉ ngơi, đến tối anh lại vác chúng về phòng bệnh của bố và nằm ngủ dưới sàn nhà hoặc hành lang.
Mấy hôm nay, thời tiết rét đậm, đến các bệnh viện đều có thể dễ dàng bắt gặp cảnh người nhà bệnh nhân nằm co ro ở bất kỳ một góc nào trong viện. Mặc dù, tại Bệnh viện Bạch Mai có khu nhà dành cho người nhà bệnh nhân nhưng có những người vẫn đành ngủ ở hành lang vì tiếc… 15 nghìn đồng. “Mỗi ngày 15 nghìn, 1 tháng 450 nghìn, trong khi đó, mỗi tháng đã phải chi tiêu trăm khoản cho người nhà ở viện, nào thuốc thang, nào ăn uống cho người nhà ốm đau nằm đó. Thôi thì giảm được khoản nào hay khoản ấy. Mình khỏe thì đành ngủ ở đây cũng được, mỗi tháng cũng bớt được 1 khoản kha khá”, anh Đoàn chia sẻ.
Cùng chung suy nghĩ với anh Đoàn, anh Nguyễn Văn Tân, chăm sóc bố tại Khoa Thần kinh-Bệnh viện Bạch Mại cũng tâm sự, vì bác sĩ báo bố anh sẽ phải nằm viện lâu để theo dõi nên anh đầu tư mua một chiếc giường gấp và 1 chiếc màn di động, để đến tối ra hành lang ngủ. “Trời nóng nực không sao, những hôm như mấy hôm nay rét quá, quấn chăn quanh người rồi nằm lên giường mà vẫn lạnh, rét run”.
Ngay trên hành lang của một dãy nhà ở khoa Thần Kinh, khoa Ung bướu… của Bệnh viện Bạch Mai các loại dây mắc màn, giường gấp bày la liệt. Còn tại các tòa nhà khác trong viện, trên sàn nhà, gầm cầu thang thỉnh thoảng lại gặp một người nhà nằm co ro, có khi không màn, không chăn.
Bệnh nhân nằm giường gấp
Tại cơ sở 2 của Bệnh viện K ở Tam Hiệp, Thanh Trì, do thiếu giường bệnh, nhiều bệnh nhân phải nằm ở giường gấp. Căn phòng bệnh chật chội nhưng đi đến đâu cũng thấy đường dây và ống truyền giăng mắc la liệt khắp phòng. Nhìn người nhà đã đau ốm lại phải chịu cảnh này, anh Nguyễn Tiến Lực, quê Nam Sách, Hải Dương rưng rưng: “Giường này người khỏe nằm còn khó chịu, huống chi là 4-5 người ốm nằm chung một giường. Nhưng cũng đành chịu chứ biết làm sao vì phải nằm ở đây thì bác sĩ mới theo dõi được”.
Người ốm nằm đã khổ, người thân đi chăm cũng chẳng sung sướng hơn. Anh Lực phải mua thêm 1 chiếc giường để tối đến kê nằm ngoài hành lang hoặc trong khuôn viên bệnh viện. “Thuê nhà trọ ở ngoài thì không yên tâm vì đêm hôm không thể để ông cụ một mình ngủ ở đây được nên đành chịu khó vậy. Nhưng ngủ giường gấp có hôm rộng rãi thì được ngủ ở hành lang, còn những hôm chật thì phải ra khuôn viên ngủ, mấy hôm nay trời lạnh thế này cũng cứ cố chợp mắt để lấy sức chứ khó ngủ lắm”, anh Lực kể.
Mẹ của chị Lan, quê ở Bình Lục, Hà Nam năm nay đã 70 tuổi cũng phải nằm điều trị tại đây trên chiếc giường gấp. Chị kể: “Chiếc giường thì nhỏ, lại phải rải mấy lớp chăn bên dưới mới nằm được vì trời lạnh thế này, sao mà chịu nổi. Ở nhà nghèo thật nhưng cũng chẳng phải để cụ nằm khổ sở như thế bao giờ.”
Nói đến đây chị Lan nghẹn ngào gạt nước mắt: “Không biết cụ còn sống được bao lâu nữa mà để cụ khổ thế này thì đau lòng lắm, nhưng bây giờ cũng không biết làm thế nào em ạ, có bệnh thì phải nằm viện nên đành chấp nhận vậy”.
Ngọc Tuyên
Theo laodong